Chấp nhận thất bại



Có nhiều người tỏ ra rất tự tin khi tuyên bố “Tôi không bao giờ chấp nhận thất bại”. Đó là lời tuyên bố rất ngây thơ, vì không ai mà không thất bại dù họ có đang rất thành công. Bởi vì những điều kiện đưa tới sự thành công có khi nằm ngoài tầm tay, ta không thể cưỡng ép nó đến với ta khi ta chưa tìm ra sự liên kết đúng đắn. Tất nhiên cảm giác thất bại rất khó chịu, vừa mất mát những gì mình đã hết lòng đầu tư, vừa suy giảm niềm tin vào bản thân, và vừa phải cố gắng tỏ ra bình thản trước mọi người. Nhưng tất cả sức ép đó đều do ta tạo ra.


Nếu ta biết nhìn đúng đắn và thoáng đạt hơn về vị trí của mình và bản chất của đời sống, ta sẽ bớt ép uổng mình phải như thế này hay như thế kia. Cũng như khi ta phạm lỗi lầm, dù đã được người ấy tha thứ, nhưng ta lại không chấp nhận bản thân mình. Ta không thể nào tin nổi một người có hiểu biết và vững chải như ta mà lại vướng vào lỗi lầm không đáng ấy. Ta căm ghét bản thân và thậm chí còn trừng phạt mình. Đó là bởi vì trong quá khứ ta chỉ cố gắng áp đặt mình phải luôn hoàn hảo, trong khi nó còn rất nhiều chỗ yếu kém cần được ta nhìn nhận và chăm sóc. Chấp nhận yếu kém là trung thực với chính mình, là vượt qua được những thói quen đặt để hay sự đối phó không cần thiết của xã hội.

Trích “Hiểu Về Trái Tim” – Minh Tuệ.

Leave reply

Back to Top